Saturday, December 1, 2012

NỐI VÒNG TAY LỚN - The Great circle of Vietnam - Nhạc Trịnh Công Sơn





                            Nhạc sĩ Trịnh Công Sơn (1939 - 2001)


NỐI VÒNG TAY LỚN

Trịnh Công Sơn

Rừng núi dang tay nối lại biển xa
Ta đi vòng tay lớn mãi để nối sơn hà
Mặt đất bao la, anh em ta về gặp nhau
Mừng như bão cát quay cuồng
Trời rộng bàn tay ta nắm
Nối tròn một vòng Việt Nam

Cờ nối gió đêm vui nối ngày
Dòng máu nối con tim đồng loại
Dựng tình người trong ngày mới
Thành phố nối thôn xa vời vợi
Người chết nối linh thiêng vào đời
Và nụ cười nối trên môi


Từ Bắc vô Nam nối liền nắm tay
Ta đi từ đồng hoang vu vượt hết núi đồi
Vượt thác cheo leo tay ta vượt đèo
Từ quê nghèo lên phố lớn
Nắm tay nối liền, biển xanh sông gấm
Nối tròn một vòng tử sinh

The Great circle of Vietnam

Translated by Richard Full

From jungled hills to the distant sea,
We form a giant circle to unite our country.
From far and wide, we now return,
With joy, like a sandstorm, to the far horizons,
Let's now join hands :
A great circle of Viet Nam

Flags in the wind, happy nights and days,
Of one blood our hearts ablaze,
Reconciled, a new day.
Hamlet, town now joined as one,
Remember the dead as we bask in the sun,
And one by one, we spread our smiles.

From North to South, we all join hands,
From fields long abandoned to mountainous lands,
We'll ford deep streams, climb over hills.
From hamlets to the cities,
We embrace with glee an eternal circle :
Dead and living, one are we.


Gia tài của mẹ

Trịnh Công Sơn, 1965

1. Một ngàn năm nô lệ giặc Tàu
Một trăm năm đô hộ giặc Tây
Hai mươi năm nội chiến từng ngày
Gia tài của mẹ để lại cho con
Gia tài của mẹ là nước Việt buồn

Một ngàn năm nô lệ giặc Tàu
Một trăm năm đô hộ giặc Tây
Hai mươi năm nội chiến từng ngày
Gia tài của mẹ một rừng xương khô
Gia tài của mẹ một núi đầy mồ

ĐK
Dạy cho con tiếng nói thật thà
Mẹ mong con chớ quên màu da
Con chớ quên màu da nước Việt xưa
Mẹ trông con mau bước về nhà
Mẹ mong con lũ con đường xa
Ôi lũ con cùng cha quên hận thù

2. Một ngàn năm nô lệ giặc Tàu
Một trăm năm đô hộ giặc Tây
Hai mươi năm nội chiến từng ngày
Gia tài của mẹ ruộng đồng khô khan
Gia tài của mẹ nhà cháy từng hàng

Một ngàn năm nô lệ giặc Tàu
Một trăm năm đô hộ giặc Tây
Hai mươi năm nội chiến từng ngày
Gia tài của mẹ một bọn lai căng
Gia tài của mẹ một lũ bội tình.


Mother's heritage

Translated by Richard Fuller
 
A thousand years of Chinese reign.
A hundred years of French domain.
Twenty years fighting brothers each day,
A mother's fate, left for her child,
A mother's fate, a land defiled.

A thousand years of Chinese reign.
A hundred years of French domain.
Twenty years fighting brothers each day,
A mother's fate, bones left to dry,
And graves that fill a mountain high.

Refrain:

Teach your children to speak their minds.
Don't let them forget their kind-
Never forget their kind, from old Viet land.
Mother wait for your kids to come home,
Kids who now so far away roam.
Children of one father, be reconciled.

A thousand years of Chinese reign.
A hundred years of French domain.
Twenty years fighting brothers each daỵ
A mother's fate, our fields so dead,
And rows of homes in flames so red.

A thousand years of Chinese reign.
A hundred years of French domain.
Twenty years fighting brothers each daỵ
A mother's fate, her kids' misdeeds
Her kids filled with disloyaltỵ

(Refrain)

Người Con Gái Việt Nam Da Vàng
 
Trịnh Công Sơn
 
Người con gái Việt Nam da vàng,
Yêu quê hương như yêu đồng lúa chín,
Người con gái Việt Nam da vàng,
Yêu quê hương nước mắt lưng dòng

Người con gái Việt Nam da vàng,
Yêu quê hương nên yêu người yếu kém.
Người con gái ngồi mơ thanh bình.
Yêu quê hương như đã yêu mình.

Em chưa biết quê hương thanh bình.
Em chưa thấy xưa kia Việt Nam.
Em chưa hát ca dao một lần.
Em chỉ có con tim căm hờn.

Người con gái một hôm qua làng.
Đi trong đêm, đêm vang ầm tiếng súng.
Người con gái chợt ôm tim mình.
Trên da thơm vết máu loang dần.

Người con gái Việt Nam da vàng,
Mang giấc mơ quê hương lìa kiếp sống
Người con gái Việt Nam da vàng
Yêu quê hương nay đã không còn.

Ôi cái chết đau thương vô tình!
Ôi đất nước u mê ngàn năm!
Em đã đến quê hương một mình,
Riêng tôi vẫn âu lo đi tìm.
Người con gái Việt Nam da vàng

Girl With Yellow Skin
 
Translated by Richard Fuller

Girl, so young, with skin like gold,
Home you love like fields of grain,
Girl, so young, with skin like gold,
On your face fall tears like rain.

Girl, so young, with skin like gold,
Home you love, so do love the weak.
Seated there in dreams of peace,
Proud of home as of your womanhood.

You've never known our land in peace.
You've never known Olden Viet Nam.
You've never sung our village songs.
All you have is an angry heart.

Passing by the village gate,
In the night with guns booming low,
Girl so young, you clutch your heart.
On soft skin a bleeding wound grows.

Girl, so young, with skin like gold,
Home you love like fields of grain,
Girl, so young, with skin like gold,
You love home which is no more.

O! Unfeeling and heartless death.
Dark our land a thousand years.
Home, my sister, you've come alone.
And I, alone, still search for you.

Girl, so young, with skin like gold 

 Đại bác ru đêm 

Trịnh Công Sơn
1. 
Đại bác đêm đêm dội về thành phố 

Người phu quét đường dừng chổi đứng nghe.

Đại bác qua đây đánh thức mẹ dậy

Đại bác qua đây con thơ buồn tủi

nửa đêm sáng chói hỏa châu trên núi.


Đại bác đêm đêm dội về thành phố 

người phu quét đường dừng chổi đứng nghe.

Từng chuyến bay đêm con thơ giật mình

Hầm trú tan hoang ôi da thịt vàng

Từng đêm chong sáng là mắt quê hương.

 ĐK

Hàng vạn tấn bom trút xuống đầu làng

Hàng vạn tấn bom trút xuống ruộng đồng

Cửa nhà Việt Nam cháy đỏ cuối thôn.

Hàng vạn chuyến xe, claymore lựu đạn

Hàng vạn chuyến xe mang vô thị thành

từng vùng thịt xương có mẹ có em



2.

Đại bác đêm đêm dội về thành phố

người phu quét đường dừng chổi đứng nghe.

Đại bác đêm đêm tương lai rụng vàng

đại bác như kinh không mang lời nguyện 

Trẻ thơ quên sống từng đêm nghe ngóng.



Đại bác đêm đêm dội về thành phố

người phu quét đường dừng chổi đứng nghe.

Đại bác đêm đêm ru da thịt vàng

Đại bác nghe quen như câu dạo buồn

Trẻ con chưa lớn để thấy quê hương. 


 Lullaby of the Artillery

 Translated by Richard Fuller

Night after night fall shells t'wards town; 
A sweeper stops her broom to hear.
As shells do fly, a mother wakes,
As shells do fly, a child's soft cry.
Bright flares burst open above the mountains.

Night after night fall shells t'wards town;
A sweeper stops her broom to hear.
Each round's dark trip, a child in fright.
A shelter hit--O! Horrid sight!
Each night keeps flashing the face of our land.

REFRAIN: 
O! Tons of bombs fall on the gate.
The bombs like rain fall on our fields.
A house burns red at the end of the lane.
Grenades, claymores the trucks haul down.
Such endless stores they bring through town.
Our mother's bones lie everywhere.

Night after night fall shells t'wards town;
A sweeper stops her broom to hear.
Night after night, the future quakes,
As shells like empty prayers repeat.
A child half-living each night waits listening.

Night after night fall shells t'wards town;
A sweeper stops her broom to hear.
Each night, the rounds, they sing for us,
Familiar sounds, like sad refrains.
What child will ever see home again? (3 times, fading)

Diễm xưa 
 
Trịnh Công Sơn

Mưa vẫn mưa bay trên tầng tháp cổ
Dài tay em mấy thuở mắt xanh xao
Nghe lá thu mưa reo mòn gót nhỏ
Đường dài hun hút cho mắt thêm sâu
Mưa vẫn hay mưa trên hàng lá nhỏ
Buổi chiều ngồi ngóng những chuyến mưa qua
Trên bước chân em âm thầm lá đổ
Chợt hồn xanh buốt cho mình xót xa
Chiều này còn mưa sao em không lại
Nhớ mãi trong cơn đau vùi
Làm sao có nhau
Hằn lên nỗi đau
Bước chân em xin về mau
Mưa vẫn hay mưa cho đời biển động
Làm sao em biết bia đá không đau
Xin hãy cho mưa qua miền đất rộng
Ngày sau sỏi đá cũng cần có nhau
Mưa vẫn hay mưa cho đời biển động
Làm sao em nhớ những vết chim di
Xin hãy cho mưa qua miền đất rộng
Để người phiêu lãng quên mình lãng du

Diễm of the Past 
 
Translated by Như Quỳnh and John C. Schafer

The rain still falls on the old temple
Your long arms, your pale eyes
Autumn leaves fall, the sound of soft steps
I look in the distance, straining to see
The rain still falls on small leaves
In the afternoon rain I sit waiting
In your footsteps leaves quietly fall
Coldness suddenly pervades my soul
This afternoon rain still falls why don't you come
Memories in the midst of pain
How can we be with each other
Marks of pain appear
I beg you to return soon
The rain still falls, life's like a sea storm
How do you know a gravestone feels no pain
Please let the rain pass over this region
In the future even stones will need each other
The rain still falls, life's like a sea storm
How do you remember traces of migrating birds
Please let the rain pass over this region
Let the wanderer forget he's wandering  

Một cõi đi về 
 
Trịnh Công Sơn

Bao nhiêu năm rồi còn mãi ra đi
Đi đâu loanh quanh cho đời mỏi mệt
Trên hai vai ta đôi vầng nhật nguyệt
Rọi suốt trăm năm một cõi đi về
Lời nào của cây lời nào cỏ lạ
Một chiều ngồi say một đời thật nhẹ
ngày qua…
Vừa tàn mùa xuân rồi tàn mùa hạ
Một ngày đầu thu nghe chân ngựa về
chốn xa…
Mây che trên đầu và nắng trên vai
Đôi chân ta đi sông còn ở lại
Con tinh yêu thương vô tình chợt gọi
Lại thấy trong ta hiện bóng con người
Nghe mưa nơi này lại nhớ mưa xa
Mưa bay trong ta bay từng hạt nhỏ
Trăm năm vô biên chưa từng hội ngộ
Chẳng biết nơi nao là chốn quê nhà
Đường chạy vòng quanh một vòng tiều tuỵ
Một bờ cỏ non một bờ mộng mị
ngày xưa…
Từng lời tà dương là lời mộ địa
Từng lời bể sông nghe ra từ độ
suối khe
Trong khi ta về lại nhớ ta đi
Đi lên non cao đi về biển rộng
Đôi tay nhân gian chưa từng độ lượng
Ngọn gió hoang vu thổi suốt xuân thì
Hôm nay ta say ôm đời ngủ muộn
Để sớm mai đây lại tiếc xuân thì

A Place for Leaving and Returning 
 
Translated by Như quỳnh and John C. schafer

Many years I've wandered
Going in circles, growing tired
On my shoulders the sun and the moon
Lighting a lifetime, a place for leaving and returning
What word from the trees, what word from the grass
An afternoon of pleasure, a life that is light
A day passes
First spring is gone, then summer as well
In early fall one hears horses returning
To a place far away
Clouds overhead and sun on the shoulders
I walk away, the river stays
From the spirit of love comes an unbidden call
And within myself a human shadow appears
This rain reminds me of rain long ago
It falls within me, drop by small drop
Years without end and never a meeting
One doesn't know which place is home
The road goes in circles miserable and sad
On one side new grass, on the other dreams
Of the past
Each sunset's call is also the grave's
In the stream one hears the call
Of the sea
When I return I remember leaving
I climb the high mountain, go down to the wide sea
My arms have not yet covered the world
In the spring of life a desolate wind blows
Today I drink and wake up late
Tomorrow I regret the springtime I've lost 

Biển nhớ


Ngày mai em đi, biển nhớ tên em gọi về

Gọi hồn liễu rủ lê thê, gọi bờ cát trắng đêm khuya

Ngày mai em đi, đồi núi nghiêng nghiêng đợi chờ

Sỏi đá trông em từng giờ, nghe buồn nhịp chân bơ vơ

Ngày mai em đi, biển nhớ em quay về nguồn

Gọi trùng dương gió ngập hồn, bàn tay chắn gió mưa sang

Ngày mai em đi, thành phố mắt đêm đèn mờ

Hồn lẻ nghiêng vai gọi buồn, nghe ngoài biển động buồn hơn


Hôm nào em về, bàn tay buông lối ngỏ

Đàn lên cung phím chờ sầu lên dây hoang vu


Ngày mai em đi, biển nhớ tên em gọi về

Chiều sương ướt đẫm cơn mê, trời cao níu bước sơn khê

Ngày mai em đi, cồn đá rêu phong rũ buồn

Đèn phố nghe mưa tủi hồn, nghe ngoài trời giăng mây luôn

Ngày mai em đi, biển có bâng khuâng gọi thầm

Ngày mưa tháng nắng còn buồn, bàn tay nghe ngóng tin sang

Ngày mai em đi, thành phố mắt đêm đèn vàng

Nửa bóng xuân qua ngập ngừng, nghe trời gió lộng mà thương

 A Sea of memory

Translated by Richard Fuller
Tomorrow you'll go, sea will miss your name, recall
Call souls of dragging-down willow trees, call white sand-banks at night.
Tomorrow you'll go, hills tilt a little and wait,
Gravel expects you each hour, feels sad each lonely step.

Tomorrow you'll go, sea will miss you, come back root,
Call ocean, winds overflow souls, hands stop crossing wind and rain.
Tomorrow you'll go, city, midnight, amber light,
Lone souls incline,call blues, hear heavy sea outside, bluer.

Some day you'll back, hands drop few heart's words,
Play some waiting frets, blues rise to wildness
.... 
 

No comments:

Post a Comment