Tuesday, May 16, 2017

Thơ Việt Phương




(1928 - 2017)


Cho dẫu nếu hồn anh sắp cạn
Xin nâng niu chắt giọt cuối cùng
Nghiêng hẳn đời anh đi mà gạn
Một giọt người rất sáng rất trong

Đậu xuống vai em
                làm giọt sương đồng

Nguồn: Việt Phương, Cửa đã mở, NXB Trẻ, 2008



Nhắn

Bạn thân mến
Chúng ta ăn cơm bữa bằng vất vả gian nguy
Xoá sự bẩn thỉu để sống và chiến thắng
Đừng đeo vào tim những cục chì rất nặng

Bệnh ươn hèn loạng choạng niềm tin
Tệ ấu trĩ kêu rên ầm ỹ
Lối cổ xưa tức khí húc bừa
Tật huyênh hoang nói như thánh phán
Kiểu vo tròn chưa dám đã thua
Trò nịnh bợ vào hùa ca tụng
Mẹo chạy làng lúng búng đổ thừa
Thói con buôn đợi chờ năm tháng
Sự đầu hàng quay trán nhìn ngang
Lòng phản bội sẵn sàng quỳ gối

Hãy gìn giữ cho lòng ta trẻ mãi
Như bình minh tươi rói thuở ban đầu
Hãy rèn luyện cho lòng ta chín lại
Như chân người đã trải hết đường đau

Nguồn: Việt Phương, Cửa đã mở, NXB Trẻ, 2008




"Một chút hư không một chút đầy"

1   

Năm mới tặng ta điều gì mới
Hình như gió lộng thổi từ mây
Ta tặng điều gì cho năm mới
Một chút hư không một chút đầy
Đăm chiêu đem gửi theo thư thái
Đổi lấy một ánh nhìn thơ ngây
Dằn vặt thả bay vào thoải mái
Nhận về một niềm vui cầm tay
Từng ngày từng ngày lại từng ngày

2

Thấy đã đủ bao xấu xa tồi tệ
Một đời người giàu thế những nỗi đau
Gặp đã nhiều những tấm gương sáng thế
Hành trình xa sóng gió vỗ mạn tàu
Tóc bạc phơ chưa đến được chiều sâu

3

Gieo trồng sẽ đến mùa gặt hái
Thịnh vượng một màu xanh rừng cây
Ai người nhận biết lòng khảng khái
Nguời dân trên giải núi sông này

No comments:

Post a Comment