Saturday, June 27, 2015

Cứu Việt Nam Thời báo?

Việt Nam Thời Báo - The Vietnam Times - Hội nhà báo độc lập Việt Nam

Posted on June 26, 2015 by Jonathan London

Chống chế độ thuộc địa mấy thập kỷ dưới khẩu hiệu “độc lập, tự do ngôn luận, tự do hội hợp, tự do báo chí và hy sinh biết bao nhiều người; lãnh đạo đất nước dưới khẩu hiệu “tự do” – dù tự dó đó là rất khó hiểu; và ngày nay đang có những nỗ lực nhằm phát triển quan hệ tốt nhất có thể với quốc tế… nhưng lại yêu cầu tờ báo độc lập duy nhất của Việt Nam ngừng hoạt động.

Với sai lầm như này, sẽ không bất ngờ khi thấy đại đa số những người có tư duy chính trị độc lập tỏ ra hoài nghi về những nỗ lực của “Đảng ta” trong việc tạo ra hình ảnh một Việt Nam thực sự tôn trọng nhân quyền. Nếu mục tiêu của những người ra lệnh này là phá hoại những tiến bộ trong sự phát triển của xã hội dân sự thì đấy có thể là một quyết định hợp lý. Nhưng câu hỏi đạt ra là làm sao người ta muốn làm như thế khi tương lai kinh tế-xã hội của Việt Nam rõ ràng sẽ phụ thuộc vào mức độ thành công trong việc cải cách thể chế. Giữ ghế là quang vinh hả?

Qua thời gian ở Việt Nam, tôi đã có nhiều người trong các cấp chính quyền, điều đó ai cũng biết. Cũng như thời gian gần đây tôi đã có những cơ hội kết bạn với những làm việc trong ngành công an. Là bạn của Việt Nam, tôi xin phép góp ý: Gây rối cho Hội Nhà Báo Độc Lập Việt Nam là trái ngược với tinh thần của nhân quyền. Làm như vậy ngay trước TBT Nguyễn Phú Trọng đi Mỹ không chỉ là hành động không khôn là đương nhiên rồi. Quan trọng hơn, theo tôi đây là hành động ngược lại với những quyền lợi khách quan và lâu dài của toàn thể nhân dân Việt Nam.

Trong những tuần trước, khi TPP đang được tranh luận một cách gay gắt ngay trong lòng nước Mỹ, đã có không ít người đưa ra quan điểm là Mỹ không nên giúp chế độ độc tài, không tôn trọng nhân quyền như chế độ của Việt Nam hiện nay. Ở Việt Nam cũng có người cho rằng nhiều người ở Mỹ chưa có nhận thức đúng về Việt Nam, và phải hiểu Việt Nam là nước độc đảng và có pháp luật riêng của mình. Nhưng, ngoài những người chẳng có quan tâm nào khác ngoài việc làm giàu ở Việt Nam thì chẳng còn ai ở Mỹ ủng hộ đôi tác với một nước Việt Nam cứ chống lại nhân quyền như vậy.

Như đã nói nhiều lần, vấn đề với báo chí ở Việt Nam không phải là họ phải được quản lý. Vấn đề là, đến nay họ vẫn chưa được làm những điều mà báo chí phải làm…. đó là đóng vai trò cột yếu trong việc năng cao trách nghiệm giải trình của chính phủ. Vì thế, ngăn chặn hoạt động của báo chí là hết sức sai lầm. Ai trong thế hệ trẻ trong ban lãnh đạo cao cấp Đảng Cộng Sản Việt Nam dám can thiệp nhằm bảo vệ sự phát triển của nền báo chí độc lập còn non nớt ở Việt Nam? Xin mời. 

JL

Blog Xin lỗi Ông…

Đọc thêm:

RFI
Công an yêu cầu TS Phạm Chí Dũng chấm dứt hoạt động Hội Nhà báo Độc lập

Thụy My

Nhà báo Phạm Chí Dũng trong một cuộc biểu tình chống thái độ hung hăng của Trung Quốc tại Biển Đông năm 2014.DR

Sáng nay, 25/06/2015 vào khoảng 8 giờ Việt Nam, ông Phạm Chí Dũng, chủ tịch Hội Nhà báo Độc lập Việt Nam đã bị khoảng 20 nhân viên công an cưỡng bức đưa lên xe đến cơ quan an ninh điều tra để « hỏi về các vấn đề liên quan đến vụ án ông Nguyễn Quang Lập ». Nhưng công an cũng đã yêu cầu ông Phạm Chí Dũng chấm dứt hoạt động trang Việt Nam Thời Báo của Hội Nhà báo Độc lập. Sau khoảng 8 giờ bị câu lưu và thẩm vấn, nhà báo Phạm Chí Dũng đã được trả tự do vào cuối giờ chiều hôm nay.

Trả lời RFI Việt ngữ ngay sau khi được thả, nhà báo Phạm Chí Dũng cho biết :

« Sáng nay tôi đưa bé đi học ở trường Tuổi Thơ 7, quận 3 Saigon. Khi vào trường tôi chợt thấy có mấy người vào theo, và sau khi gởi bé rồi, tôi quay ra thì có khoảng hai chục người và một chiếc xe hơi đậu ngay trước cổng trường. Họ đưa tôi giấy triệu tập, yêu cầu đi về cơ quan công an điều tra để làm việc. Tôi từ chối, nói rằng tôi không có lý do nào để làm việc với họ. Sau đó họ đã bẻ quặt hai tay tôi ra sau lưng, và đẩy tôi ra khỏi cổng trường. Lúc đó đông người lắm.

Họ đưa tôi lên xe hơi, đến cơ quan an ninh điều tra. Tới đó họ nói lý do là vụ ông Nguyễn Quang Lập, vì cho tới nay vụ ông Lập vẫn chưa đình chỉ điều tra, và hoàn toàn còn nằm trong khuôn khổ của một vụ án. Họ hỏi tôi khá nhiều về những vấn đề liên quan tới ông Nguyễn Quang Lập.

Thật ra thì tôi với ông Lập là bạn văn với nhau, cũng có quen biết ngoài đời một chút, nhưng không phải là quá thân thiết. Thành thử tôi cũng không biết nhiều để nói về ông Nguyễn Quang Lập.

Nhưng tôi rất nghi ngờ đây là một động thái của một phe nhóm nào đó. Họ muốn gắn tôi với vụ ông Lập để ngăn chặn tôi một điều gì. Và điều đó lại diễn ra ngay trước chuyến đi Mỹ dự kiến từ ngày 7 đến ngày 9/7 của ông Nguyễn Phú Trọng, Tổng bí thư Đảng Cộng sản Việt Nam.

Tôi ngờ rằng những vấn đề vi phạm thô bạo về nhân quyền kéo dài suốt từ tháng Năm năm nay : đánh blogger Nguyễn Chí Tuyến, Đinh Quang Tuyến, và gọi hỏi điều tra kể cả đối với những linh mục Công giáo, tu sĩ Cao Đài, áp giải thô bạo đối với tôi…là những động thái có thể gây ảnh hưởng nghiêm trọng đến uy tín và hiệu quả chuyến đi của ông Nguyễn Phú Trọng. Và không có gì chắc chắn là ông Trọng đi Mỹ mà sẽ không bị cộng đồng quốc tế, Quốc hội Mỹ và kể cả Chính phủ Mỹ phản ứng, về chuyện Việt Nam vẫn tiếp tục vi phạm những cam kết khi vào Hội đồng Nhân quyền Liên Hiệp Quốc.

Một trong những câu hỏi mà điều tra viên xoáy vào tôi là:« Anh có quốc tịch Mỹ không ? » Dường như họ muốn nói kháy người Mỹ. Và khi tôi cho rằng, tất nhiên chúng ta cần phải có một liên minh quân sự với Mỹ hiện nay để đối trọng với dã tâm xâm lăng của Trung Quốc ; thì họ gần như tảng lờ không biết.

Cuối cùng cũng xoay quanh việc Hội Nhà báo Độc lập. Họ yêu cầu thẳng là trang Việt Nam Thời Báo của Hội Nhà báo Độc lập cần phải chấm dứt. Tôi nói rằng tất cả những vấn đề này tôi phải trao đổi lại với trong Hội, vì tôi không có quyền quyết định. Đó là một.

Vấn đề thứ hai : Bất kỳ những hành động nào của họ muốn ngăn chận tiếng nói tự do, phản biện, chính luận, đều là can thiệp thô bạo vào quyền tự do báo chí, tự do ngôn luận của người dân đã được Hiến định trong Hiến pháp Việt Nam năm 1992.

Đến cuối giờ chiều hôm nay, tôi mới được thả ra. Cơ quan an ninh nói rằng kể từ nay trở đi họ có thể áp giải tôi bất cứ lúc nào, và bất cứ ở đâu ! »

No comments:

Post a Comment