Đăng bởi lúc 1:58 Sáng 26/07/13
VRNs(26.07.2013) – Đồng Nai –
Có một câu chuyện ngụ ngôn kể rằng:
Tôi hỏi đất: đất sống với nhau thế nào?
Đất trả lời: chúng tôi làm nền móng cho nhau
Tôi hỏi nước: nước sống với nhau thế nào?
Nước trả lời: chúng tôi hoà lẫn vào nhau
Tôi hỏi gió: gió sống với nhau thế nào?
Gió trả lời: chúng tôi nâng cánh cho nhau
Tôi hỏi mây: mây sống với nhau thế nào?
Mây trả lời: chúng tôi tan biến vào nhau
Tôi hỏi cỏ: cỏ sống với nhau thế nào?
Cỏ trả lời: chúng tôi hoà quyện và réo rắt bên nhau
Tôi hỏi cây: cây sống với nhau thế nào?
Cây trả lời: chúng tôi che chở và leo quấn cho nhau
Tôi hỏi người: người sống với nhau thế nào?
Không ai trả lời
Không ai trả lời
Không ai nói gì cả
Vì người còn đang bận giận hờn và chà đạp lên nhau
Vì người còn chôn chặt nụ cười và không cùng chia sẻ
Vì người còn nghi kị và mưu chước lẫn nhau
Vì người còn nặng nỗi thương đau
Vì người còn quên cách yêu nhau
Vì người còn chưa biết được rằng sự sống vốn rất mau… tàn lụi…
Quả thực, một cuộc sống chung đòi hỏi
phải đón nhận nhau trong sự tôn trọng, chia sẻ và đỡ nâng nhau. Như đất,
như nước, như gió … biết hòa tan trong nhau để bảo vệ và nâng đỡ nhau.
Nếu cuộc sống chung chỉ muốn độc tôn mình và loại trừ người khác thì
cuộc sống sẽ là một bãi chiến trường đẫm máu và nước mắt.....
Trích từ: Sống nương tựa nhau
Lm. Jos Tạ Duy Tuyền
No comments:
Post a Comment