BỎ TÙ MỘT ĐÓA HOA
Thơ Trần Mạnh Hảo
.
Lời dẫn : Ngày 16-5-2013, tòa án tỉnh Long An đã tuyện phạt Nguyễn
Phương Uyên, cô sinh viên 20 tuổi 06 năm tù và 03 năm quản thúc vì tội
yêu nước rải truyền đơn chống bọn xâm lược Trung Quốc
.
.
Nguyễn Phương Uyên đứng trước tòa
Em xinh hơn mọi loài hoa trên đời
Em không phải đóa mặt trời
Mà sao bóng tối rụng rời vây quanh
.
Trước vành móng ngựa gian manh
Phương Uyên chợt mọc lên thành đóa sen
Trái tim yêu nước thắp đèn
Phương Uyên em giữa bùn đen sáng lòa
.
Em là nụ, em là hoa
Bởi yêu nước phải ra tòa em ơi
Đưa tay chúng tính che trời
Làm sao che nổi nụ cười trinh nguyên
.
Tự do tuyên án bạo quyền
Cám ơn mẹ sinh Phương Uyên tuyệt vời
Bỏ tù hoa, bỏ tù người
Bỏ tù đất nước giống nòi quê hương
.
À ơi nước Việt đau thương
Ngủ đi những đóa hoa đương ngồi tù….
.
Sài Gòn ngày 17-6-2013
Trần Mạnh Hảo
.
YÊU NƯỚC MÀ BỊ TÙ
.Võ Thị Thắng là cô
Nguyễn Phương Uyên là cháu
Họ đẹp như hoa hậu
Trong nhà tù…Hai bên
Họ có tuổi có tên
Sẽ đi vào lịch sử
Họ chung nhau một thứ
Yêu nước mà bị tù
- Đào Sỹ Quý-
Tác giả gửi cho NTT blog
Phương Uyên Thiên Thần Nhỏ
Viết tặng Nguyễn Phương UyênNguyễn Hàm Thuận Bắc
(Một người lính Trường Sa)
Lời tác giả: Tôi
vô cùng tự hào vì có được một người bạn học đồng hương như Nguyễn
Phương Uyên. Tôi sẵn sàng xả thân để gìn giữ biển đảo thân thương cho Tổ
Quốc để luôn được xứng đáng với cô ấy. Vì bận công tác nên tôi được
biết kết quả phiên tòa xét xử hai em Phương Uyên và Nguyên Kha quá muộn.
Bản án quá nặng và bất công mà tòa Long An dành cho hai em đã trở thành
tiếng còi báo động toàn dân tộc: ĐẤT NƯỚC ĐÃ LÂM NGUY!
Phương Uyên thiên thần nhỏHiên ngang đứng trước tòa
Ngẩng cao đầu tuyên bố
Tôi yêu nước thiết tha!
Tôi ghét bầy tham nhũng
Làm tay sai giặc Tàu
Nếu ai cũng như chúng
Việt Nam sẽ về đâu?
Tôi yêu mến Hoàng Sa
Có máu xương họ nội
Tôi yêu mến Trường Sa
Nơi tình yêu chưa nói
Tôi yêu mến quê hương
Nuôi tôi bằng khoai sắn
Cho tôi được đến trường
Để làm người ngay thẳng
Tôi yêu mẹ cha tôi
Chẳng quản bao mưa nắng
Nuôi con từ trong nôi
Tới ngày vào cao đẳng
Tôi yêu thầy cô tôi
Trên quê hương Bình Thuận
Dạy tôi biết làm người
Sống kiên cường dũng cảm
Tôi yêu thanh niên Việt
Từ muôn cõi trời Nam
Đã trở thành thân thiết
Từ khi bị bắt giam
Tôi yêu đồng bào tôi
Cuộc sống còn gian khó
Quan tham đâu cũng có
Cướp nước mắt mồ hôi
Tôi yêu mến Biển Đông
Nơi ngư dân kiếm sống
Căm thù quân Tàu Cộng
Đang cướp biển cha ông!
Tôi không ghét công an
Đã vào khu nhà trọ
Bắt cóc tôi man rợ(*)
Chẳng qua vì miếng ăn
Tôi không thù cai ngục
Đã cho người đánh tôi
Bởi quan trên ép họ
Gắp lửa bỏ tay người
Tôi không giận quan tòa
Xử chúng tôi quá nặng
Bởi vì tòa án đảng
Làm theo lệnh Phương Xa
Tôi chỉ thương hại họ
Làm những việc bất nhân
Sẽ suốt đời đau khổ
Và dằn vặt ăn năn
Tôi cám ơn luật sư
Đã hết lòng biện hộ
Nhưng độc tài đâu có
Tòa dân chủ, tự do!
Tôi thương các em thơ
Đến trường bị nhồi nhét
Những điều sai sự thật
Lớn lên thành ngẩn ngơ!
Tôi biết ơn Mẹ Nhung
Thương con như trời biển
Mẹ Nhung ơi sẽ đến
Ngày Tổ Quốc vui chung
Quê hương ơi ngày đó
Tự Do nở ngàn hoa
Độc tài về Âm Phủ
Dân Chủ đến mọi nhà!
Đất nước ơi ngày đó
Thề đòi lại Hoàng Sa
Chúng con về với mẹ
Cùng tình yêu thiết tha!
Đảo Sơn Ca, 20/5/2013
Tác giả gửi Quê Choa ………………………………….
(*). Ngày 14/10/2012, Phương Uyên đã bị một nhóm người đột nhập vào nơi em ở trọ bắt cóc đi, gia đình hỏi công an, họ trả lời “Chúng tôi không biết!”, nhưng 6 ngày sau gia đình tìm được đến nơi Phương Uyên đang bị nhốt, thì công an lại nói: “Cô ấy đã bị bắt vì phạm tội!” Và đến ngày 24/10/2012 gia đình mới được xem lệnh bắt tạm giam của em!
Thơ Phương Uyên
Ơi Đồng bào Việt Quốc
Đất nước không chiến tranh
Cớ chi đau thắt ruộtSự tự hào ngộ nhận
Một chế độ bi hài sau chiến tranh
Bọn cường quyền gian manh cơ hội
Đào bới bóc lột dân lành
Núp dưới bóng cờ máu, bác đảng
Âm thầm bán từng mảnh đất quê hương
Tổ quốc thân yêu ơi!
Đồng bào thân yêu ơi!
Ôi, ta thương quá đi thôi!
Vết sẹo hằn sâu vào trái tim, trải dài theo năm tháng
Xuyên qua chiến tranh có những đống mồ hùng vĩ
Người phơi thây ngã xuống mắt trừng trừng nhìn nhau
“Hậu thế ơi hãy giữ gìn non sông”
Ôi đất nước giờ tả tơi từng mảnh trao cho giặc!
Sự hy sinh bất công!
Xứ sở linh thiêng có còn không?
Phật khóc, Thánh rơi lệ!
Công lý lưu lạc để đức tin chìm vào đáy biển
Tràn ngập hôn mê
Ơi thanh niên Việt Quốc!
Chúng ta là ai?
Hãy đứng lên trước vận mệnh tổ quốc
Giặc đang tràn tới ngõ
Hãy đứng lên đi
Đứng lên niềm tự hào để sử sách lưu danh
Đứng lên đi cho tự do tỏa sáng
Đứng lên đi giành lại Nước của dân lành
Hỡi tất cả những ai là đồng bào Việt quốc
Hãy chung tay gìn giữ cội nguồn cho con cháu mai sau
Nguyễn Phương Uyên
Nguồn: Hội Những Người Yêu Mến Hai Sinh Viên Nguyễn Phương Uyên Và Đinh Nguyên Kha
NHỮNG VẦN THƠ VIẾT VỘI GỬI PHƯƠNG UYÊN
Nguyễn Thông:
Huyết thư
Chiều 16.5, hệ thống báo chí của nhà nước đã thông tin kết quả phiên tòa xử cô sinh viên Nguyễn Phương Uyên 6 năm tù với cáo buộc tội "tuyên truyền chống nhà nước", trong đó có việc lấy máu viết lên vải "nội dung không hay về Trung Quốc". Xem kỹ tang chứng vật chứng ghi cái nội dung không hay đó thì thấy cô gái đề dòng chữ "Tàu khựa cút khỏi biển Đông".
Xưa chích máu viết thư ra trận
Được tôn vinh cao cả anh hùng
Nay lấy máu đuổi quân Tàu cộng
Cửa nhà tù ưu ái ghi công
16.5.2013
Việt Ông:
KHÔNG ĐỀ
Tuổi hai mươi cuộc đời như hoa nở
Chân bước vào đời rạng rở mùa xuân
Cha mẹ thương yêu thầy mến bạn hiền
Ôm khát vọng của một miền tuổi trẻ
Không đua đòi ham chơi như chúng bạn quanh mình
Không chu mỏ, trợn mắt, hở hang, khóc cười fan kpop
Em thánh thiện, dịu hiền, người con gái Việt Nam
Xã hội bất công, tham nhũng lan tràn
Khi Công lý chỉ là tên diễn viên hài kịch
Quan chức thối tha ác với dân hèn với giặc
Trung cộng hung tàn xâm lược biển Đông
Cam chịu đớn hèn hay vô cảm thờ ơ?
Em đã chọn con đường chông gai nhất
"Vì danh dự non sông chống giặc Tàu xâm lược
Vì tương lai nước nhà chống tham nhũng bất công"
Phiên toà xử em chống phá nước nhà
Nhân dân nổi giận đòi thả ngay lập tức
Nếu yêu nước phải vào tù ra tội
Đất nước này có xây đủ nhà lao?Ngọc Trân:Gởi Phương Uyên!
Phương Uyên ơi! Tên em như bão nổi,Từ Trường Sa thổi tận đến Ba đình,Em rải truyền đơn chống bọn Bắc Kinh ,Và vạch mặt những tên hèn bán nước.Tuổi đôi mươi nhưng lòng em yêu nước,Biết hờn căm trước bè lũ ngoại xâm,Chúng ngang nhiên dầy xéo đất cha ông.Chiếm biển đảo thân yêu nơi đất mẹ.Em đứng lên với xác thân nhỏ bé.Nhưng trong em trí dũng vượt trời cao.Chống giặc Tầu em đâu sợ gian lao,Cùng các bạn đứng lên đòi sông núi.Bọn cầm quyền chúng giờ đang tức tối.Chúng cúi đầu thần phục bọn Hán gian,Chúng bắt em mang nhốt trong trại giam.Tưởng như vậy sẽ làm em run sợ.Chúng đã lầm ngoài em ra còn có,Các bạn em sẽ lần lượt đứng lên.Sẽ đập tan xiềng xích của bạo quyền .Mang đất nước thoát tay loài xâm lược.Nối chí tiền nhân giữ yên tổ quốc,Cùng đứng lên chỉ mặt bọn Việt gian .Trước giặc Bắc phương chúng đã quy hàng .Em không sợ những tù đầy tra tấn,Cùng nắm tay nhau các em thẳng tiến.Tên các em mãi mãi sẽ rạng ngời.Nước Việt mình nhờ có các em thôi,Tuy nhỏ bé nhưng khí hùng cao ngất.
Nguyễn Hữu Quý
TẶNG PHƯƠNG UYÊN!
(Viết nhân ngày tòa xử án)
Em tinh khôi trong màu áo tinh khôi
Mắt sáng tự tin trong phiên tòa xử án
Tòa xét xử em là người có tội
Có chăng là “tội yêu nước” phải không em?
Như bao người con của Đất mẹ Việt Nam
Nguyện dấn thân khi sơn hà nguy biến
Đất nước nay đang bị giặc Tàu uy hiếp
Cướp biển, lấn rừng, xâm lược Biển Đông…
Tuổi đôi mươi mảnh dẻ tinh khôi
Chí lớn, hiên ngang như một anh hùng
Trong mắt nhân dân em là người vô tội
Lịch sử mai này sẽ xóa án cho em!
16.5.2013
TRƯỜNG CA UYÊN- KHA
Đình Đại
Tôi đã thấy sau vành móng ngựa
Tuổi trẻ quê tôi tỏa sáng phi thường
Áo trắng đơn sơ tợ nắng quê hương
Thiêu đốt cường quyền hiếp dân hèn giặc
Mắt em sắc giọng âm vang bất khuất
Như cha ông "sát thát" một thời thiêng
"thà làm quỷ nước Nam còn hơn vương đất bắc"
Hãy nghe đây :"tàu khựa cút khỏi biển đông"
Khăn trắng máu đào dựng cờ ái quốc
Vực dậy non sông cởi ách độc tài
Nước non này không của riêng ai
Không của đảng mà của dân tất cả
Từng tấc đất máu xương dân đổ xuống
Sông nước hai miền bàng bạc hồn thiêng
Khi quân cướp giết dân nơi đầu sóng
Đảng cầm quyền không dám gọi đích danh
Chỉ lấp liếm loanh quanh kêu "tàu lạ"
Bắt, bắn dân mình trên lãnh hải cha ông
Em tuổi hai mươi không súng sắt đạn đồng
Mà chỉ mặt gọi đích danh : tàu khựa
Ai không xót ngư dân miền duyên hải
Của cải tiêu tan, mạng sống không còn
Đối mặt quân thù súng to tàu mạnh
Lấy mạng để giành từng tấc đất cha anh
Ai không tức nghe dân mình bị đánh
Trên Tây nguyên chúng khoanh đất hoành hành
Ngoài biển rộng chúng xua thuyền cướp cá
Chốn rừng sâu chúng đốn tận giết cùng
Lòng yêu nước không chờ ai ban phát
Không cần ai điểm phấn với to son
Lòng yêu nước dám xả thân vì nước
Dám vươn cao trong bóng tối bạo tàn
Em bình thản như nước non bình thản
Trước mưu sâu kế hiểm bọn tham tàn
Chúng ta biết nước non ta cũng biết
Đã đến ngày chủ nghĩa phải tiêu vong
Tổ quốc trường tồn, nhân dân vạn đại
Bạo chúa đảng đoàn sao thắng nổi dân oan
Dân là sóng đảng là thuyền trên sóng
Sóng đẩy thuyền đi, sóng cũng lật được thuyền
Dân yêu nước dân làm gì có tội ?
Nhà nước này vốn dĩ của nhân dân
Dân chống giặc dân làm gì có tội ?
Tự nghìn năm dân đã chống giặc rồi !
Dân yêu nước dân không cần có đảng
Dân chống giặc tàu sao đảng bắt tù dân ?
Quyền của dân trao để bảo toàn biển đảo
Bất lực thì quyền phải trao trả cho dân
Xương trắng máu đào nhân dân đã đổ
Dân có toàn quyền lúc nước hưng vong
Đảng cũng là dân nhưng toàn dân không là đảng
Vậy cớ gì chống đảng tội về dân ?
Thôi đã hết thời kín mít như bưng
Dân mở mắt biết bị lừa lâu quá
Dân sẽ đánh những thằng nào xỏ lá
Hưởng lộc dân mà lại đạp đầu dân
Dân sẽ đánh cả những đứa lừng khừng
Ăn lộc nước lại toan trò bán nước
Tuổi trẻ Việt Nam đời đời yêu nước
Áo trắng tay không một lòng tiến bước
Như ngọn thủy triều sóng xô sau trước
Quét xạch nội thù, đánh tan quân cướp !
Dân tộc Việt, Hoa vốn dĩ hiền hòa
Chỉ bởi bạo quyền rắp tâm tha hóa
Lịch sử máu xương còn hằn bia đá
Vạn cốt xây thành mỗi bận can qua
Xin cảm ơn em lòng tin sắt đá
Vào một ngày gần đất Việt tươi hoa
Đất nước gấm hoa nhân dân làm chủ
Vạn nẻo đường làng vang khúc hoan ca
Xin gởi đến em cả trời thương mến
Non nước dân mình sẽ mãi không quên
Tuổi trẻ của em mãi là ngọn nến
Soi sáng tình người giữa tối mông mênh.
(Face book Đình Đại)
No comments:
Post a Comment