Wednesday, April 9, 2014

Tâm tình này đâu chỉ của bà con nông dân Dương Nội!


  Những bài thơ bà đọc nghe muốn khóc , cháu xin chép lại, nhiều câu không rõ phải đành bỏ qua...

Cảnh giác tâm thức Phật Phật thức tâm
Ai ơi nghe tiếng ca ngân Phật Trời

Phật nay giáng xuống cõi đời
Phật ngồi Phật hát Phật cười Phật vui
Phật nay biết nói ai ơi
Phật ngồi giải pháp ở nơi cửu tòa
Phật về giảng đạo từ bi
Phật giảng đạo lý dân đi đúng đường
Phật về giảng sự trang gương
Đèn cho con cháu muôn phương rõ mà
Vì không cảnh giác Triệu Đà
Cho nên Trọng Thủy trong nhà Mỵ Châu
Âm mưu giặc ác đã lâu
Thế nên Trọng Thủy đã lừa Mỵ Châu
Nỏ thần Trọng Thủy trao đi
Âm mưu mua đất để sang nước mình
Xây nên lô cốt đặc tình
Giữa lòng đất nước Nam mình dân ơi

Việt Nam tổ quốc ta ơi
Bác khuyên cảnh giác sao nay quên này
Bao nhiêu đất quý đã rơi tay thù
Bán từng dãy núi cùng khu
Là nơi Trời Đất cho mình cảnh tiên
Bán từng núi đá thiêng liêng
Là nơi Trời Đất cho mình 


Nhớ ngày Bác về Điện Biên
Ôm hôn mảnh đất linh thiêng nước nhà
Đến nay quên hết lời cha
Vì mất cảnh giác mà sa mưu thù
Bao nhiêu lịch sử tôn thờ
Bao nhiêu liệt sĩ bây giờ còn đâu
Bao nhiêu tiền đế mất đầu
Bao nhiêu bà mẹ tuyên thề mất con

….......................................................
Bao nhiêu người vợ ôm con chết hòn vọng phu

...........................................................

Bác ơi bác hỡi Tất Thành
Bác về giải phóng cho nhanh dân mừng
Để mà giữ lấy núi sông
Để mà giữ lấy vua Hùng Lạc Long
...........................................................
 


*

Dân kêu Trời sao Trời chẳng thấu
Dân kêu đất sao đất chẳng rung
Dân kêu hỡi Bắc Trung Nam
Về cứu đất nước muôn dân Lạc Hồng
Dân kêu hỡi các vua Hùng
Về cứu đất nước Lạc Hồng muôn dân
Kẻ nào bán đất bất trung
Kẻ nào tham nhũng của dân cụ Hồ
Kẻ nào làm nạn băng đồ
Làm nhơ đất nước sử vàng cha ông
...........................................................

Nghĩ mà đau xót xót xa
Bao nhiêu sản phẩm tay thu mang về
Rừng vàng biển bạc kia kìa
Làm gì nô lệ mà lìa tổ tiên
Nghe gì cái bọn cuồng điên
Rước voi về giẫy tổ tiên tơi bời


*


Đêm qua dưới ánh trăng tà
Mấy bà mất đất ngồi bàn chuyện gian
Chuyện rằng đời lắm trái oan
Dân thì mất đất lại mang tiếng đời
Trời ơi có thấu chăng Trời
Đất ơi có thấu những người dân kêu
Ở đời lắm sự trớ trêu
Kẻ xây nhà gác kẻ nằm lều gianh
Sao Trời lại để cho đành
Sao Trời không diệt những manh ở đời

Việt Nam cờ đỏ rợp trời
Toàn dân theo đảng đời đời ấm no
Nhiều đảng viên chăm lo quần chúng
Nhiều đảng viên là con mọt sâu
Của chung nó cướp làm giàu
Khắp Việt Nam đâu đâu cũng thấy
Có phải đâu mất giấy mà mù
Hãy đứng lên diệt trừ quân tham nhũng
Đình chùa thờ cúng trang nghiêm
Hỡi thôn hỡi xóm hỡi làng
Đừng sợ kẻ ác mà mang tiếng đời
Hãy thu vào Phật khánh nghiêm minh
Của dân của miễu của đình
Nuốt vào như nuốt phải đinh nhiều đầu
Toàn dân ta hãy nguyện cầu ngày đêm
Để cho Phật khánh nghiêm minh
Diệt hết bọn ác đâu đâu cũng còn
Để cho khắp núi cùng non
Chỉ còn trong sạch không còn bùn dơ


*

Anh đi gìn giữ biên cương
Quê nhà cảnh sát đả thương dân lành
Một vùng quê lúa đang xanh
chỉ trong giây phút tan tành xác xơ
Hàng trăm cảnh sát tràn bờ
Đuổi đánh dân chúng chạy xô ra đường
Có người nằm ngất giữa đường
Nhiều người than khóc thảm thương vô cùng
Đẩy dân đến chốn đường cùng
Cưỡng chế cướp đất đau lòng lắm thay
Hỏi ai gây cảnh thảm này
Anh về tìm hiểu có ngày rõ hơn
Mẹ già mong mỏi chờ con
Tìm ra sự thật mong con trở về

No comments:

Post a Comment